Bạn có hài lòng với cuộc sống của mình không?
Nếu câu trả lời là không, hãy đọc lại bài viết này:
Có người nhìn rồi hỏi: “Tại sao lại thế?”.
Nhưng tôi mơ những điều chưa bao giờ có,
nên tôi bảo:
“Sao lại không chứ?”.
-George Bernard Shaw-
Có quan điểm cho rằng: “Cuộc đời không phải là thảm hoa hồng”. Một bài hát kinh điển của ban nhạc Rolling Stones có câu “Không phải lúc nào cũng có được cái mình muốn”. Người ta đã bê nguyên kiểu suy nghĩ ấy thành thói quen chấp nhận sự tầm thường trong cuộc sống, cản trở sự phấn đấu đi lên.
Tư tưởng ấy hoàn toàn đối lập với ba giả định cơ bản về bản chất và bản năng thành công của con người:
1. Bản thân con người biết trả lời câu hỏi điều gì làm họ hạnh phúc.
2. Họ có năng lực cá nhân biến câu trả lời nội tâm ấy thành hiện thực.
3. Ai cũng có thể sống như ý muốn.
Ba giả định này, khi so sánh với tư tưởng tiêu cực trên, có thể gây ra cảm giác mạnh mẽ hay khiếp sợ, tuỳ niềm tin và những quy tắc chi phối đời sống mỗi người.
Nguyên tắc sống thế nào cũng ảnh hưởng đến màn lọc nhận thức hiện thực của mỗi cá nhân. Nếu nghiêng về hướng suy nghĩ tiêu cực, bạn sẽ nhận đúng kết quả như vậy. Bạn cứ việc bao biện cho những hạn chế của bản thân để cuối cùng, chúng sẽ khiến bạn khuất phục. Còn nếu đi theo giả định tích cực, rất có khả năng bạn sẽ vươn cao hơn chỗ đứng tự nhiên của mình trên thế giới.
Có thể với bạn, dù đường đời trải thảm hoa hồng hay chỉ có bùn lầy, bạn cũng quyết vươn đến thành công. Tuy vậy, câu hỏi thực tế là: “Bạn có mãn nguyện với con đường bùn lầy ấy không?”.
Cuộc chơi chỉ bắt đầu khi bạn tung xúc xắc – con xúc xắc của sự khao khát thành công. Khi cho phép mình tưởng tượng và nói lên những “ý muốn” thật lòng, gỡ bỏ rào cản trên đường đời, sẽ không còn gì có thể cản trở bạn thực hiện giấc mơ của mình. Khi thành công là điều bạn thật sự mong muốn, bạn đã đặt chân lên con đường biến điều đó thành hiện thực.
Nếu câu trả lời là không, hãy đọc lại bài viết này:
Có người nhìn rồi hỏi: “Tại sao lại thế?”.
Nhưng tôi mơ những điều chưa bao giờ có,
nên tôi bảo:
“Sao lại không chứ?”.
-George Bernard Shaw-
Có quan điểm cho rằng: “Cuộc đời không phải là thảm hoa hồng”. Một bài hát kinh điển của ban nhạc Rolling Stones có câu “Không phải lúc nào cũng có được cái mình muốn”. Người ta đã bê nguyên kiểu suy nghĩ ấy thành thói quen chấp nhận sự tầm thường trong cuộc sống, cản trở sự phấn đấu đi lên.
Tư tưởng ấy hoàn toàn đối lập với ba giả định cơ bản về bản chất và bản năng thành công của con người:
1. Bản thân con người biết trả lời câu hỏi điều gì làm họ hạnh phúc.
2. Họ có năng lực cá nhân biến câu trả lời nội tâm ấy thành hiện thực.
3. Ai cũng có thể sống như ý muốn.
Ba giả định này, khi so sánh với tư tưởng tiêu cực trên, có thể gây ra cảm giác mạnh mẽ hay khiếp sợ, tuỳ niềm tin và những quy tắc chi phối đời sống mỗi người.
Nguyên tắc sống thế nào cũng ảnh hưởng đến màn lọc nhận thức hiện thực của mỗi cá nhân. Nếu nghiêng về hướng suy nghĩ tiêu cực, bạn sẽ nhận đúng kết quả như vậy. Bạn cứ việc bao biện cho những hạn chế của bản thân để cuối cùng, chúng sẽ khiến bạn khuất phục. Còn nếu đi theo giả định tích cực, rất có khả năng bạn sẽ vươn cao hơn chỗ đứng tự nhiên của mình trên thế giới.
Có thể với bạn, dù đường đời trải thảm hoa hồng hay chỉ có bùn lầy, bạn cũng quyết vươn đến thành công. Tuy vậy, câu hỏi thực tế là: “Bạn có mãn nguyện với con đường bùn lầy ấy không?”.
Cuộc chơi chỉ bắt đầu khi bạn tung xúc xắc – con xúc xắc của sự khao khát thành công. Khi cho phép mình tưởng tượng và nói lên những “ý muốn” thật lòng, gỡ bỏ rào cản trên đường đời, sẽ không còn gì có thể cản trở bạn thực hiện giấc mơ của mình. Khi thành công là điều bạn thật sự mong muốn, bạn đã đặt chân lên con đường biến điều đó thành hiện thực.